Thằng bé là một cơ duyên, nhưng cũng là thử thách lớn đối với chị. Nhân mặc lòng coi đó là số phận, trời không cho chị một tấm chồng nhưng lại cho chị một đứa con, cũng tiều tụy, buồn tủi như mình. Từ đáy lòng chị trào lên sự thương xót đứa trẻ tội nghiệp, tí tuổi đầu đã bị người đời mang ra quăng quật làm mồi kiếm sống. Nhân mang thằng bé ra xã làm giấy khai sinh và đặt tên cho nó là Đạt. Chị mong nó lớn lên sẽ thành đạt, êm ấm hơn mình.
Văn nghệ Công an Văn nghệ Công an 431 ngày