(Báo Quảng Ngãi)- Đổ hết con dốc rẽ trái, rộng và thẳng là con đường thênh thang dưới bóng cây bàng. Cây bàng lặng lẽ giấu thời gian trong những chiếc lá xanh. Những chiếc lá như nét son môi người đàn bà đứng tuổi. Khi người ta đứng tuổi hay nuôi dưỡng chút trẻ trung. Lá bàng xanh mướt, mà thân rễ đã xù xì. Những chiếc rễ quanh co bám vào kẽ đá. Những phiến đá tình cờ chôn chân làm cuộc hẹn hò. Đá trơ trụi, sần sùi, bóng láng, đủ cả. Đá bền bỉ giữ chặt gốc bàng như những mối tình quê đời đời, kiếp kiếp. Đá ngăn sự cuồng nộ biển khơi... Biển muôn đời dịu dàng và hung dữ. Có khi trong veo, có khi xám xịt, có khi xanh đến nao lòng.
Báo Quảng Ngãi
191 ngày